Chị tôi sn 90, lấy chồng đc 2 năm, k muộn mà cũng chẳng sớm, sáng ra tâm sự:
...
+ Hôm qua lão chồng c đi nhậu về say xỉn, chị tức quá cho đứng ngoài 1 tiếng đồng hồ, lúc sau thấy im im ra mở cửa thấy lão ngủ lăn luôn ngoài đó em ạ. Uống cho lắm vào, nốc cho lắm rồi về mình lại phải hầu.
- Ôi thôi chết, sao chị không mở cửa cho anh vào rồi nặng nhẹ gì nói sau, đêm hôm đang say, đứng ngoài lâu vậy lỡ trúng gió thì sao...
+ Phải làm thế cho biết em ạ. Chứ không là được đà bắt mình hầu đấy.
- Nhưng vấn đề là anh đi tiếp khách chứ có phải đi bù khú bạn bè suốt ngày đâu.
+ Ơ em dễ tính nhỉ, thế thì sau này có mà hầu chồng như osin em ơi .
- E hỏi nhé, c từng say bao giờ chưa?
+ Chưa, uống làm gì đâu để mà say.
- Đấy là c k phải uống, vì c là phụ nữ. Bạn trai em cũng hay phải tiếp khách, ngày trước mỗi lúc uống say, gọi điện cho em, em thường chỉ nhắc là anh ơi lần sau ăn nhiều lên, uống bớt đi a nhé, e chỉ nhắc nhở a ấy vậy thôi, chứ cũng k biết lúc say a ấy mệt ntn... Nhưng cho đến 1 hôm đi tiệc công ty, e vs vài chị nữa nổi hứng uống vang Pháp, có 3 chị em, hết hơn 2 chai thôi, mà về đến nhà, rượu nó ngấm, e bị cứng hết bụng, cồn cào ruột lên, người như đi mượn, ngủ không ngủ được mà thức không thức được, đầu cứ biêng biêng khó chịu dã man, mệt cực kì luôn...
Lúc đó tự nhiên e nhớ đến một vài lần thấy bạn trai e say, mà các anh đàn ông thì uống rượu mạnh chứ không uống kiểu vang viếc nhẹ nhàng như mình. E nghĩ đến mà em thương anh ấy khủng khiếp chị ah... Không báu bở gì đâu, không sung sướng gì cả. Người ta bảo "giàu vì bạn, sang vì vợ"... Đàn ông người ta phải có anh em, chiến hữu, có các mối quan hệ xã hội thì mới ra công ra việc được, chứ thật ra thèm thuồng gì đâu vài cuộc nhậu nhẹt, vốn dĩ chị biết là chồng chị không có mê rượu mà, nhưng đôi khi tiếp khách, chén chú chén anh say xỉn, c đừng trách a ấy tội nghiệp, cũng vì cơm áo gạo tiền thôi, c không thông cảm cho a ấy thì còn ai. Chứ c để a ấy ngoài đường như vậy thì cũng hả hê 1 lúc đấy, bõ tức đấy, nhưng lỡ a ấy trúng gió hay bị làm sao có phải c ân hận cả đời không.
....
Và chị tôi không nói thêm 1 điều gì nữa...
....
Các chị em ah, thật ra mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Ai lấy phải anh chồng nát rượu, nghiện ngập suốt ngày làm khổ vợ con thì cũng mệt mỏi lắm, k ai chịu đựng nổi. Nhưng nếu chồng mình là vì công vì việc mới phải như thế, thỉnh thoảng mới có một vài lần, thì thôi, thông cảm cho anh ấy một chút. Chứ giờ có vợ có chồng mà không yêu thương, không khéo léo, thì cẩn thận k là người khác người ta thương hộ mất đấy.
Đây chỉ là một câu ch của 2 chị em, mình nói theo quan điểm cá nhân của mình thôi... Thật ra vợ chồng hay bất kì mối quan hệ nào cũng là một hành trình mà 2 con ng cùng nhau khám phá, cách đến đích nhanh nhất đó là dùng cả tấm lòng để tương trợ, chăm sóc, dành những điều tốt đẹp nhất cho nhau. Những trách cứ tủn mủn vụn vặt, thôi bỏ qua đi, cuộc đời vốn dĩ đã có quá nhiều áp lực và mệt mỏi rồi.
Em là em chỉ lo chồng hay bạn trai em bị cô khác thương "hộ" mất thôi, chứ còn hầu anh ấy 1 chút hay nhiều nhiều chút thì không bao giờ thành vấn đề. Hihi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét